31/8 Elma
Biết là dối trá, nhưng tớ vẫn chấp nhận
Elma à, tớ vẫn còn đau lắm
Tớ sẽ hát vang lời tạm biệt
Cho đến khi chập choạng và màn đêm buông xuống
Ánh nắng xen qua kẽ lá buổi sớm, tôi và Elma
Cậu vẫn còn buồn ngủ sao?
Hơi thở đầu hạ đến với khu rừng tháng 5
Giọt sương trên cánh hoa rơi trên khuôn mặt rảo bước đi
Ô kìa, hình như là nước mắt
Cậu cứ ngáp đi thôi
Nếu có chuyện gì thì mình lại ngồi xuống nhé
Chẳng có chuyện gì là không thể tha thứ cả
Cậu rồi sẽ trở nên thật bao dung thôi
Tớ sẽ ngủ gục trong kẽ hở của mùa hè thoảng qua
Tại một vương quốc nào đó thật xa
Không có một giọt nước mắt nào hay một lời nói nào
Ngay cả màn đêm sâu thẳm ra sao chúng ta cũng không biết
Biết đó là dối trá, nhưng tớ vẫn chấp nhận
Elma à, tớ vẫn còn đau lắm
Tớ sẽ hát vang lời tạm biệt
Cho đến khi chập choạng và màn đêm buông xuống
Chuyện đau khổ, chuyện buồn rầu, nếu không nhìn thấy gì sẽ không biết gì hết
Tớ đã che mắt lại, cứ vậy mà chạy đi
Bước trên con đường trải đầy ánh trăng
Căn phòng hẹp, đêm lạnh lẽo
Buổi trưa buồn ngủ, buổi sáng buồn thinh
Bất cứ lúc nào, tớ vẫn ngắm nhìn khuôn mặt cậu qua lời tạm biệt
Tớ sẽ ngủ gục trong kẽ hở của mùa hè thoảng qua
Tại một vương quốc nào đó thật xa
Không có một giọt nước mắt nào hay một lời nói nào
Chỉ còn nhìn thấy màu xanh thẳm của bầu trời cao
Không còn biết đến khoảnh khắc chia tay cậu
Biết đó là dối trá, nhưng tớ vẫn chấp nhận
Elma à, tớ vẫn còn đau lắm
Tớ sẽ hát vang lời tạm biệt
Cho đến khi chập choạng và màn đêm buông xuống
Nhận xét
Đăng nhận xét