1/7
Yorumagai (Tưởng như ban đêm)
Tớ chẳng cần phải hát được như ca sĩ thật
Tớ muốn sống dễ dàng hơn người khác, tớ không muốn nỗ lực nữa.
Tớ cúi đầu xuống bước đi nên không biết trời xanh như thế nào
Tớ chỉ nhìn vào bức ảnh của cậu thôi
Trái tim trống rỗng của tớ đang bước đi trong thành phố ngập nắng
Những lời nói dối chồng chất lên nặng hơn cả nòng súng.
Cả cuộc đời này tớ muốn dùng súng thổi bay đi
Ngay cả trái tim này tớ cũng quăng đi, chỉ bằng một lời tạm biệt mà thôi
Tớ muốn xoá sổ những chuyện buồn thương
Tớ muốn xoá sổ những chuyện vui vẻ
Tớ muốn xoá sổ trái tim mình
Tớ muốn mở ra một chiếc lỗ trong trái tim cậu, chỉ một thôi là được
Tớ không quan tâm đến chuyện những bông hoa vô danh cũng có vẻ đẹp riêng
Tớ muốn kết liễu trái tim bần cùng này
Tớ không muốn đi làm nữa
Tớ cúi xuống nói chuyện nên tớ không hiểu được cảm xúc của người khác
Tớ chỉ muốn nhìn vào bức ảnh của cậu mà thôi
Cậu đang hát như một người bình thường, trong một nhà hát lớn
Phải hát những bài hát không đẻ ra tiền, thật cứ như kẻ ngốc vậy
Tớ muốn nói rằng, cuộc đời chính là một cây súng
Khi cậu cất giọng phần điệp khúc
Nè, tớ muốn xoá sổ những bài hát đau thương,cả những bài hát dịu dàng từ cổ họng ấy
Chỉ nghe thôi cũng đủ đau đớn rồi, tớ chỉ cần một bài hát mà thôi
Tớ sẽ thổi bay cuộc đời này bằng một cây súng
Tớ mỉm cười nói rằng tớ đau khổ lắm rồi, chỉ với một lời tạm biệt
Tớ muốn trở thành hồi ức mà cậu sẽ ôm đến kiếp sau để sống
Chỉ một mà thôi, tớ muốn để lại trong cậu
Chỉ một lỗ hổng mà thôi, để nhìn vào thôi cũng thấy đau đớn
Nhận xét
Đăng nhận xét